Lặng lẽ đêm Đông
Đêm Đông về
Không tài nào ngủ được
Quàng tay qua
Chỉ thấy toàn hơi lạnh
Của chăn chiếu cũ
Một mình với ngọn đèn lu lít
sắp lụn bấc
Đêm yên lặng vô cùng
Nghe rõ tiếng chuột tha cắn giấy trong ống tre
Sột soạt , sột soạt
Kiên nhẫn … ,miệt mài …
Tiếng con sâu tường kêu vẳng đâu đây
Tỉ tê …dai dẳng …
Ngoài thềm hình như có tiếng một chiếc lá
rơi nghiêng
Âm thanh khô siết trên mặt sân
Tiếng con vạc sành như xén vào bóng đêm
từng nhát
Sắc lẻm , dứt khoát
Một mặt trăng bạc nhược nhô lên khỏi ngọn cây
Bóng nhợt nhạt dòm qua khung cửa sổ
Rơi rớt trên chỗ nằm
Bóng sáng không soi rõ mặt người
Ngồi bất động , lặng lờ bên ấm trà rã bã :
” Ngồi suốt đêm trường không nói năng ”
Tương biệt dạ Khái Hưng – Huyền Kiêu
Tất cả chìm trong yên lặng
Cô đơn ! …
Xuân Thao
2014
Filed under: 01. Tác giả, 02. Tiểu sử, 04. Thơ, Xuân Thao |
Bình luận về bài viết này