• Giới thiệu

  • Tự họa

    Mùa xuân mơ ước Giả dụ như em là mặt trời Anh sẽ xin làm trái đất Tự quay quanh mình và quay quanh em Quay quanh mình Để mỗi ngày sẽ được nhìn em Quay quanh em Để mỗi năm làm thơ yêu mùa xuân mơ ước Cuộc đời dù xuôi ngược Anh vẫn đợi chờ Cho mùa xuân đi tới Để mùa đông đi qua Không còn mưa bay nhạt nhòa trong trí nhớ Khi mùa xuân tới Tình ta sẽ vời vợi Thơ sẽ bay – nắng sẽ ấm – chim sẽ ca – hương sẽ thơm Ngào ngạt trong tim Và em yêu dấu ơi! Suốt cuộc đời Chắc không còn gì đẹp hơn Bằng những mùa xuân mơ ước Vậy em hãy làm mặt trời Để anh được làm trái đất KHẮC MINH
  • Chọn đề mục

  • Bài viết mới

  • Đọc nhiều nhất

  • Lưu trữ

  • Bình luận

    Quảng Ngãi Quê hương… trong Quảng Ngãi Quê hương tôi…
    Khánh Linh trong Đường đi học – thơ Nguyễ…
    Mười năm – thơ Lê Vi… trong Mười năm – thơ Lê Vinh…
    Thị Tuyết- Nguyễn Th… trong Tìm về một chân dung – T…
    http://www.baufinanz… trong Mười bài thơ – Đinh Tấn…
    http://baufinanzieru… trong Nghiêu Đề
    http://goanalyze.inf… trong Đêm nằm ở quê vợ nghe tiếng ển…
    Kayden trong Cho một lần lãng quên –…
    Melly trong Mười bài thơ – Đinh Tấn…
    Lainey trong Đêm nằm ở quê vợ nghe tiếng ển…
  • Tháng Tư 2024
    H B T N S B C
    1234567
    891011121314
    15161718192021
    22232425262728
    2930  

Đại nguyện của Đá – thơ Đoàn Minh Hải

imageĐại nguyện của Đá (thơ Tân hình thức) là tập thơ thứ 10 của nhà thơ Đoàn Minh Hải.

Nhà xuất bản Thanh niên vừa ấn hành Đại nguyện của Đá vào quí III năm 2013. Tập thơ gồm 73 bài thơ dày 174 trang trên giấy tốt.

Khắc Minh thơ trân trọng giới thiệu cùng các bạn yêu thơ.
Mọi liên lạc với tác giả qua điện thoại: (08) 38658552

MẸ CỦA ĐÁ – thơ Đoàn Minh Hải

Lỡ sinh con ra

mẹ thấy đời con khổ quá

mẹ muốn nhét con vào bụng trở lại

Thôi con đừng khóc

Đã lỡ rồi…

hãy cố gắng mà sống

cho trọn kiếp người

con chó nó ăn cứt mà nó

vẫn phải sống

để được sống…

2002

THÌ THẦM VỚI NGƯỜI CHA ĐÃ MẤT TỪ NĂM 1965 – thơ Đoàn Minh Hải

Con cư trú trong bầu trời không

quê hương như dưới cái phễu khổng

lồ úp xuống-chới với ngộp thở

và giãy dụa Gió thổi hoài núi.

 

Đá cũng thành hang…. ngày nào cũng

là ngày mới ngày nào cũng là

ngày xa xưa trái thông xanh đã

đổi màu con Cánh Cam đã bò

 

Xa tuổi thơ con cứ muốn bước

sang ngày khác và ngày khác nữa

và những ngày sau nữa để xem

có gì khác lạ trong cái ngày

 

Hôm sau ấy Gió thổi hoài đá

tảng cũng thành mây… và con chỉ

là cơn gió luồn qua hết hang

động này đến hang động khác và

 

Chỉ biết thì thầm với những hang

thạch nhũ cô đơn mà thánh thoát

qua những giọt nước quanh năm này

năm khác… đôi khi hang thạch nhũ

 

Cũng ngạc nhiên nhìn con-sao cứ

bình thản-bình thản đến vô cùng

và con vẫn bình thản như chưa

bao giờ bình thản đến vậy như

 

Vậy con có phải là ông già

vô tâm như ngày xưa còn bé

Ba vẫn thường nói con là thằng

vô tâm… Gió thổi hoài núi đá

Cũng thành hang Gió thổi hoài đá

tảng cũng thành mây…chỉ tội cho

hang thạch nhũ và có ai tội

dùm tôi …

 

Lần giỗ Ba năm thứ 45

Sài Gòn tháng 12/2010

Đoàn Minh Hải

Đoàn Minh Hải

Sinh ngày 06/01/1941 (Canh Thìn) tại Hải Phòng

Hiện sống và sáng tác tại TP Hồ Chí Minh

Thơ Văn đăng trên Phổ thông, Văn nghệ Học Sinh, Kỷ Nguyên Mới, Gió Ngàn Phương,Mã Thượng, Gió mới, Giữ  Thơm Quê Mẹ, Đối thoại , Trước Mặt, Tham dự Khởi Hành …

Tác phẩm đã in riêng và chung gần 2o tập. Tiêu biểu : thi phẩm Đại Nguyên của Đá (2002)

Mẹ của Đá – thơ Đoàn Minh Hải

Mẹ của Đá

Lỡ con sinh ra

mẹ thấy đời con khổ quá

mẹ muốn nhét con vào bụng trở lại

Thôi con đừng khóc

Đã lỡ rồi…

hãy cố gắng mà sống

cho trọn kiếp người

con chó nó ăn cứt mà nó

vẫn phải sống

để được sống…

Nguồn :Bảy sắc cầu vồng Bảy nhà thơ Việt Nxb Thanh Niên 2012.

Đá nhìn trăng – thơ Đoàn Minh Hải

Đá nhìn trăng – thơ Đoàn Minh Hải

Đêm hóa đá – gió căm căm
Hoa đại trắng lạnh lùng hoa đại trắng
mảnh trăng lá lúa trốn trong mây
Nhớ đến Côn Sơn lòng còn cay đắng
Ôi Lệ Chi Viên – Ôi Lệ Chi Viên
để người trung nghĩa chết oan khiên
sông nào rửa sạch niềm đau ấy
Ai vi Thần và ai vi Quân
Hàng phi lau hay khói hương bay
Mái tóc năm xưa bạc đến rợn người
và đôi mắt ấy còn ai oán
ngàn năm sau giọt máu vẫn tươi !
Xưa viết Bình Ngô đại cáo
Nào ngờ đâu xác pháo cũng tan tành
Nay…chỉ như ánh sao Khuê
nhấp nháy những đêm dài hóa đá..

1966
Nguồn : Thi phẩm Bảy sắc Cầu vồng 7 Nhà Thơ Việt
Nxb Thanh Niên 2012

Thăm Sở Thú – Thơ Đoàn Minh Hải

Một ông già dắt một cụ bà vào

Tham quan Thảo-Cầm-Viên sau sáu mươi

Năm. Thăm viện bảo tàng thành phố, thăm

Đền Hùng. Bỗng cụ bà phục xuống khấn

 

“ Cảnh cũ còn đây người cũ thay đổi

Hết rồi Tổ ơi “ rồi cụ khóc…khóc,

Ông già lại dìu cụ bà thăm chuồng

Khỉ, chuồng voi. Qua chuồng chim chóc.

 

Cụ bà nhìn những con cò, con con vạc

Lông đuôi lông cánh sơ rơ cụ cũng

Khóc. Hỏi cụ bà có muốn thăm chuồng

Sấu chuồng sói, chuồng báo, cụ bà nói :

 

“ Thăm chúng nó làm gì “. Rồi ông già

Và cụ bà ngồi xuống cái ghế xi

Măng đã nẻ và thật cũ, cụ bà

Thật sự xúc động – ngày xưa cụ ông

 

Đã cùng ngồi với cụ bà đúng cái

Cái ghế nầy…

Khi đi ngang qua hồ sen, cụ bà

Thở dài “ Chả còn cái hoa sen nào “

 

Thôi ta về con ạ. Cái khung

Cảnh nầy làm mẹ mệt quá. Dù đã

Sáu mươi năm mới thăm lại mà coi

Như lần cuối của một đời người…người.

                                                      Tháng 9/02

Nguồn : Thi phẩm Hành Trình Thơ Nxb Thanh Niên 2007

Trên đầu cỏ cú – thơ Đoàn Minh Hải

Thằng gù và thằng cười
Hai thằng chơi với nhau
Thằng gù thì cứ gù
Thằng cười thì cứ cười

Cái ghế và cái bàn
Cái bàn với cái ghế
Hai cái chơi với nhau
Đẻ ra ly cà phê

Thằng người và con người
Con người và thằng người
Hai đứa chơi với nhau
Đẻ ra lòng thù hận

Đẻ ra cây cỏ cú…

Sài Gòn 10/12/02

Nguồn: Thi phẩm Hành trình thơ NXB Thanh niên 2007

Thấy – thơ Đoàn Minh Hải

Ta như một ngôi sao đã tắt hàng triệu
năm trước đến bây giờ còn muốn thấy
mặt trời … dù mây che hay đêm tối
để lúc ta yêu nhau có hoa nở
bên tường … có chiếc lá rung rinh
hạnh phúc. Tôi như ngôi sao đã tắt

hàng triệu triệu năm đến bây giờ và
mai sau còn mong thấy được mặt người
dù cho bão tố phong ba …
Tôi như ngôi sao đã tắt

hàng triệu triệu năm đến bây
giờ cũng tắt luôn nguồn ánh sáng thừa
nếu không được nhìn thấy mặt người … mặt
con người.

Sài Gòn 18/9/2003